nguồn: vietabroader.org
tác giả: Nguyễn Thị Kỳ Bình
Ngày nay, ước mơ được Nam học tập và phát triển trong môi trường quốc
tế không của các học sinh, sinh viên Việt Nam không còn là một giấc mơ
không thực hiện được.
Thật vậy, chỉ nói riêng đến Harvard, trường đại học hàng đầu thế giới,
nơi mà hàng năm chỉ nhận 10% sinh viên trong số hơn 50000 sinh viên xuất
sắc, hiện tại cũng có năm sinh viên Việt Nam.
Thế nhưng đằng sau những vinh quang, lầm tưởng về cuộc sống du học hào
nhoáng, đâu là sự thật về hai chữ ‘du học’? Về cuộc sống, với chồng chất
khó khăn nhưng cũng đầy vinh quang của một lớp du học sinh Việt Nam
đang phát triển và trưởng thành nơi đất Mỹ phồn hoa và cũng lắm cạm bẫy.
Hôm nay, chúng tôi - Ban Tổ Chức Hội thảo VietAbroader 2010 tại TP.HCM
đã có dịp tiếp xúc và trao đổi với hai nữ sinh viên Việt Nam trẻ tuổi và
năng động tại hai trường đại học nổi tiếng tại Hoa Kỳ. Qua bài phỏng
vấn, chúng tôi mong muốn có thể chia sẻ những kinh nghiệm quý báu và
những lời khuyên chân thành cho các bạn học sinh với khát khao được du
học.
Bạn có thể giới thiệu một chút về bản thân mình cho mọi người biết
được không?
Bích: Xin chào, mình tên là Hoàng Ngọc Bích. Hiện giờ, mình đang
học tại trường đại học Northeastern, Boston, Massachusetts, khoa hóa
sinh/ dược (Biochemistry/ Pharmacy). Mình sẽ hoàn tất chương trình học
vào năm 2013.
Tú: Còn mình là Nguyễn Ngọc Anh Tú. Mình học khoa kinh tế và quan
hệ thế giới (International Economics & Global Studies) và hiện tại
mình là sinh viên năm 2 trường đại học UCLA, Los Angeles.
Các bạn có thể cho minh biet những khó khăn sinh viên Việt Nam gặp
phải khi chuẩn bị du hoc?
Bích: Để được nhập học những trường tốt ở Mỹ cần rất nhiều sự chuẩn
bị. Các bạn cũng phải đối đầu với nhiều kì thi khó khăn, cụ thể là:
TOEFL, Reasoning Test và SAT Subject Test ( chỉ bắt buộc ở một số trường
đại học hàng đầu). Ngoài ra còn vấn đề tài chính, đi lại, và đối với
những bạn học cấp ba tại Hoa Kỳ như Bích thì còn là những điểm số của
những lớp AP (lớp học nâng cao). Nhưng đấy chỉ là sự khởi đầu. Khó khăn
thật sự sẽ đến khi các bạn bắt đầu học và làm việc ở đây.
Bạn có thể nói rõ hơn được không?
Bích: Đó là sự nhớ nhà và khoảng cách đối với những người thân cùa
mình. Mặc dù mình đã đi học nước ngoài khoảng 5 năm, nhưng đôi khi nghĩ
về gia đình và thấy các bạn khác được về nhà trong những dịp nghỉ lễ thì
mình cũng rất buồn. Nhưng bù lại, các bạn của mình tại Mỹ cũng hay mời
mình về thăm gia đình họ và cho mình ở chung và điều đó giúp mình rất
nhiều.
Tú: Mình đồng ý với Bich. Bên cạnh việc bạn phải chuyển từ sự
thoải mái khi sống cùng gia đình sang một căn phòng nhỏ mà bạn phải chia
sẽ với những người bạn cùng phòng, những người mà trước đó bạn hoàn
toàn xa lạ, bạn còn phải sử dụng nhà vệ sinh chung, ăn thức ăn tại căn
tin trường và đi bộ ít nhất một giờ đồng hồ tới trường bất kể trời nắng
mưa hay bão tuyết. Bạn bị cách li hoàn toàn khỏi vòng tay gia đình và
mặc dù sinh sống trong một môi trường với cả ngàn người xung quanh, bạn
luôn cảm thấy lạc lõng và cô đơn. Nhưng bên cạnh đó, trường học lại cho
bạn một cơ hội tuyệt vời cho sự phát triển cũng như cơ hội khám phá và
phát triển tiềm năng bản thân.
Vậy bạn đã học được gì từ những cơ hội đó?
Tú: Với lịch hoạt động dày đặc tại trường, mình có cơ hội phát triển
khả năng điều khiển và phân phối thời gian của bản thân để có thể cân
bằng chương trình học và hoạt động ngoại khóa. Vào năm hai đại học thì
mình vẫn tiếp tục duy trì sự cân bằng giữa việc học và các họat động
ngoại khóa như tình nguyện, làm thêm, giữ liên lạc với bạn bè và gia
đình. Phân phối tốt thời gian là một khà năng rất cần thiết trong cuộc
sống lẫn công việc và mình rất cảm ơn trường học đã cho mình cơ hội để
hoàn thiện kĩ năng này.
Bích: Còn cơ hội của mình là được học tập trong môi trường tiên
tiến với những trang thiết bị và cơ sở vật chất hàng đầu. Mặc dù làm
việc trong phòng thí nghiệm có thể lên đến mười giờ một tuần và phải
viết rất nhiều báo cáo, nhưng những điều đó rất hữu ích. Mình được đào
tạo để thực hiện những thí nghiệm, sử dụng những vật dụng, hóa chất, và
áp dụng những kiến thức trên lớp vào thực tế. Đây là sự chuẩn bị tuyệt
vời cho công việc mơ ước của mình trong ngành khoa học. Bên cạnh đó, bạn
có thể sử dụng nhiều nguồn tư liệu học tập khác như thư viện (mở cửa
liên tục 24/7), cũng như nhận được lời khuyên từ các giáo sư, giảng viên
và cố vấn. Bạn lúc nào cũng được khuyến khích để học tập và phát triển.
Việc học tập tại nước ngoài đã tạo nên sự thay đổi như thế nào trong
con người của bạn?
Bích: Trường học đã giúp mình hoạt bát, mạnh mẽ và cởi mở hơn. Đây
là môi trường hoàn toàn khác so với cấp ba và bạn phải tự học mọi thứ
một cách độc lập. Các giáo sư ở đại học không dắt tay bạn đi trên con
đường học tập như ở các bậc học dưới, họ chỉ cho bạn con đường đúng đắn.
Còn việc đi như thế nào, đi bằng gì, thì đó hoàn toàn là công việc của
bạn. Đây là một nơi để bạn học từ những người thông minh hơn. Bạn có thể
phạm sai lầm nhưng quan trọng là những gì bạn học được từ những sai lầm
đó, từ đó bạn có thể dám làm những gì mình nghĩ.
Tú: Ở UCLA có một câu nói “Bạn có thể ở giữa hàng ngàn người,
nhưng cũng lúc đó, bạn cảm thấy hoàn toàn cô đơn trên con đường của
chính mình”. Đây là trải nghiệm của hầu hết những sinh viên tại những
đại học công lập, nơi mà số sinh viên lên đến hàng ngàn và lớp học không
bao giờ dưới hàng trăm. Mình biết cách kết bạn, nhưng UCLA dạy mình
cách kết bạn với rất nhiều người và biến họ thành những người thân của
mình.. UCLA dạy mình biết bao dung và tiếp nhận những khác biệt về màu
da và truyền thống. Sự tự lập mình học được ở đây lại là một sự tự lập
khác: Mình học để trở thành điểm dựa của người khác nhưng cùng lúc không
dựa vào bất cứ ai ngoài bản thân mình.
Bạn có lời khuyên gì cho các bạn hoc sinh Việt Nam và phụ huynh của
họ?
Tú: Mình nghĩ các bạn nên sẵn sàng và chấp nhận đối đầu với những
khó khăn càng nhiều càng tốt vì chúng luôn là bài học hữu ích nhất. Đi
nước ngoài, đăng kí học bổng , tham gia các hoạt động ở trường, học một
ngôn ngữ mới, đi đến một nơi khác, làm một việc nào đó bạn chưa làm hoặc
nghĩ không làm được, cố gắng hết sức của mình và bạn sẽ đạt được kết
quả. Đừng dừng lại ở cấp ba , hãy cố gắng vào đại học. Đừng dừng lại ở
cử nhân, hãy cố gắng đạt được thạc sỹ hay tiến sĩ. Đừng dừng lai ở một
nơi, hãy đến những nơi bạn chưa đến. Đừng dừng lại, kể cả khi bạn phải
đối đầu với khó khăn.
Bích: Bước ra khỏi vòng tay chở che của gia đình. Ngay lúc này,
ngay ngày hôm nay, đừng chờ cho đến ngày mai hay năm sau. Đừng khép kín
cũng như ngần ngại, hãy làm những gì bạn cho là đúng. Vượt qua bản thân
là điều khó khăn nhất nhưng một khi bạn đã làm được thì bạn sẽ có thể
làm mọi thứ.
Đối với các vị phụ huynh, xin hãy là nguồn động viên tinh thần cho con
của mình. Điều tốt nhất các bác có thể làm chính là ủng hộ cho con mình
và sẵn sàng lắng nghe khi con họ cần lời khuyên hay sự an ủi. Đừng cố
gắng kiểm soát vì điều đó là không thể. Nếu đã tinh tưởng để con mình đi
du học, thì hãy tin tưởng cho đến cùng. Thật khó để bất cứ ai có thể
cho phép con cái làm những gì họ thích, nhưng Bích tin rằng, việc du học
đã phần nào giúp các bạn trưởng thành và đủ khả năng để có thể tự lo
cho cuộc sống của mình. Và cháu tin, sự ủng hộ của các bác chính là
nguồn sức mạnh lớn lao nhất dành cho các bạn.