"Con đò mộc mái đầu sương
Mãi theo ta khắp muôn phương vạn ngày,
Khúc sông ấy vẫn còn đây,
Thầy đưa tiếp những đò đầy sang sông."
Thời gian vẫn cứ trôi, những trang giáo án vẫn miệt mài trong đêm, không gian lặng lẽ, chỉ còn lại tiếng lật sách, bút viết, tiếng gió thỗi thoảng qua mang chút se lạnh của màn đêm, tiếng lạch cạch của kim đồng hồ... và rồi , tiếng chuông điểm khoảnh khắc 12 giờ, có lẽ chính lúc này , những con người lái đò vĩ đại ấy đã cảm nhận rõ nét nhất về thời gian. Thời gian nhìn dáng ngồi soạn bài của thầy cô, mà đi qua lạng lẽ, vô tình, đệ lại dấu ấn trên mài tóc thầy, đôi mắt cô. Ôi! Thời gian lặng lẽ mà sao vô tỉnh đến thế? ... Công ơn lớn lao của thầy cô, chúng em không biết phải đền đáp như thế nào? Chúng em biết, nhiều lúc đã làm thầy cô buồn lòng , không vui, chúng em xin hứa sẽ cố gắng học tập hơn nữa để có thể phần nào bù đắp những lỗi lầm của mình. Những lúc chúng em chùn bước, bàn tay ấm áp của thầy cô lại nâng đỡ nhẹ nhàng. Những lúc như bất lực, giọng nói truyền cảm lại đến với chung em, cho chúng em thêm nghị lực. Chúng em sẽ cố gắng lắng nghe tiếng thời gian, nắm thật chặt trong tay dòng thời gian của mình,để có thể bước đến bến bờ thành công như niềm hi vong mà thây cô dành cho chúng em. Đất nước cho chúng em một quê hương để thương, để nhớ. cha mẹ cho chúng em hình hài, dáng dấp để sống và học tâp. Thầy cô cho chúng em một nền tảng vững chắc bước vào đời.
Xin gửi lời cảm ơn chân thành nhất đến các thầy cô!